Hành trình tìm mình của một thế hệ giữa đô thị chênh vênh
"Neo mình nơi khói phố" - tập tản văn mới của tác giả trẻ Yang Phan mang đến cho độc giả nhiều cảm xúc, chiêm nghiệm về cuộc đời giữa chốn đô thị.

Tập sách "Neo mình nơi khói phố". Ảnh: NXB
Với giọng văn giàu cảm xúc và giàu tính quan sát, tác phẩm mở ra hành trình tìm kiếm bản ngã của những người trẻ trong thời đại biến động, thông qua góc nhìn độc đáo của một chú mèo biết nói. Bằng sự kết hợp giữa chất thơ, tính thời đại và chiều sâu nhân văn, "Neo mình nơi khói phố" trở thành cuốn sách phản chiếu những lạc lõng, tổn thương và khát khao kết nối của thế hệ hôm nay.
Tác phẩm khởi đầu bằng cuộc gặp gỡ kỳ lạ giữa nhà văn và chú mèo bí ẩn xuất hiện trên ban công. Cứ “nửa lát cá hồi và thịt nạc xay” cho một câu chuyện, mèo dẫn người đọc len lỏi qua từng góc phố, quán cà phê, sân vận động, căn hộ cao tầng... để chứng kiến những mảnh đời đang xoay xở tìm điểm tựa giữa nhịp sống hối hả. Yang Phan mượn đôi mắt của loài mèo - sinh vật vốn cô độc, tinh tế - để khắc họa những tâm sự thầm kín của con người đô thị: Từ những cô gái đu thần tượng, chàng trai chạy xe ôm, bà lão bị lừa đảo đến những người trẻ vật lộn với áp lực thời đại số.
Những câu chuyện trong sách như những khung hình đan xen, vừa riêng tư vừa phổ quát. Đó là cảm giác cô đơn lạc lõng giữa biển người trong concert hàng chục nghìn người; là sự trống trải của cô gái thành đạt sống giữa cao ốc ánh đèn; là khoảng cách thế hệ đôi khi đầy tổn thương; hay nỗi hoang mang trước những kết nối mong manh trên mạng xã hội - nơi chỉ một cú nhấp chuột có thể xóa đi mọi điều thân thuộc. Ở mỗi lát cắt, người đọc dễ dàng thấy đâu đó bóng dáng của chính mình: Từng yêu và rời xa, từng hụt hẫng rồi gắng gượng bước tiếp, từng hoài nghi chính mình giữa vòng xoáy thời cuộc.
Dù vậy, tác phẩm không chỉ chất chứa sự bi quan. Ẩn dưới những câu chuyện vụn vỡ là niềm hy vọng lặng lẽ. Các nhân vật vẫn nỗ lực giữ gìn những thói quen nhỏ bé mang lại hạnh phúc, mở lòng trước sự thay đổi, tìm lại kết nối với người khác hoặc với chính mình. Họ học cách nhìn nhận vẻ đẹp ngay cả trong những điều chưa hoàn hảo - điều mà tác giả gọi là “ánh sáng le lói của chữa lành”. Cuộc chiến của chú mèo chống lại “Rắn Thổi Sáo” hay “Gián Chúa” cũng là ẩn dụ cho hành trình con người giữ lại bản chất tốt đẹp trong xã hội đầy cám dỗ.
"Neo mình nơi khói phố" đồng thời là hành trình tự vấn của chính tác giả. Qua những đối thoại với chú mèo, Yang Phan hé lộ nỗi lo lắng trước sự thay đổi trong cách công chúng tiếp nhận văn chương, và băn khoăn giữa việc “làm vừa lòng đám đông” hay “kể trọn vẹn câu chuyện”. Anh lựa chọn trung thành với nội tâm sáng tác, tin rằng dù xã hội phán xét vội vã, vẫn luôn có những người đọc mở lòng và sẵn sàng đồng cảm. Tinh thần cầu thị ấy tạo nên sự gần gũi, chân thực trong từng trang viết.
So với những tác phẩm trước như "Vụn ký ức" hay "Biến thể của cô đơn", cuốn sách lần này của Yang Phan tiết chế kỹ thuật, hướng đến sự giản dị, dễ tiếp cận nhưng vẫn giữ được chiều sâu cảm xúc. Tính thời đại hòa quyện cùng cảm thức thế hệ trẻ khiến "Neo mình nơi khói phố" trở thành cuốn sách mà độc giả có thể soi mình và tìm thấy mình. Cuộc sống đô thị với vô số ngã rẽ, lo toan và cả những dịu dàng hiếm hoi được tái hiện bằng giọng văn vừa trầm lắng, vừa hiện đại.
Tác phẩm nhắc nhớ rằng dù mỗi người đang xoay xở ở một góc nhỏ nào đó của thành phố, ta không hề đơn độc. Trong những phút yếu mềm, những lần lạc lối hay khi phải đối diện với bản ngã, mỗi chúng ta đều đang tìm kiếm một nơi để “neo mình” - một điểm tựa để tiếp tục đi tiếp giữa thế giới luôn dịch chuyển.
"Neo mình nơi khói phố" vì thế không chỉ là câu chuyện của riêng một người, mà là câu chuyện của tất cả chúng ta - những con người trẻ đang học cách trưởng thành giữa khói bụi phố thị, giữa những mơ ước vừa mong manh vừa mãnh liệt, giữa những ngày bình thường mà cũng đầy biến động. Tác phẩm khép lại bằng một niềm tin nhỏ bé: “Ngày mai sẽ tới. Và nếu không trọn vẹn, sẽ còn ngày mai của những ngày mai".







