Thế giới của mẹ cũng đầy rẫy những bất an và mẹ cũng cần thời gian để tự làm mình ổn
Nếu cuộc đời này là một chuyến đi thì khó khăn và bế tắc có thể xuất hiện vào bất cứ thời khắc nào trên hành trình ấy. Chúng ta có thể không kịp trở tay, có thể bị thương, có thể khổ đau... Vì thế, hãy học cách tự chữa lành vết thương, làm dịu nỗi đau và tự tìm lối đi cho chính mình. Để tiếp tục sống!
Người lớn là ai, con có biết không? Có thể vẫn chỉ là những đứa trẻ!
Người lớn không phải là một chuyên gia đa lĩnh vực: Có kiến thức về tâm lý đôi khi lại "hổng" kiến thức về giáo dục; có kiến thức về giáo dục đôi khi lại thiếu hụt trầm trọng kiến thức về dinh dưỡng; nói có thể rất hay, tư duy có thể rất logic nhưng lại thiếu đi khả năng lắng nghe và thấu hiểu... Kiến thức mênh mông như góc bể chân trời, và đường đời và khả năng thẩm thấu lại có hạn. Nên con ạ, người lớn cũng cần phải học, học nữa học mãi, học đến cuối đời.
Cũng bởi lẽ đó, mẹ luôn thừa nhận với con rằng: Mẹ không phải là siêu đầu bếp, không phải là chuyên gia tâm lý lẫn giáo dục, cũng không phải "nhà kinh tế" hay "nhà chính trị gia", hay "nhà ngoại giao"...
Mẹ chỉ là một phụ nữ bình thường với rất nhiều khiếm khuyết.
Thay vì cố gắng xây dựng một hình ảnh chỉn chu thậm chí có phần hoàn mỹ, trước mặt con, mẹ luôn chọn "được là chính mình". Để con và bản thân mẹ không cảm thấy ngộp thở vì phải chạy theo một hình mẫu cuộc sống hoàn hảo nào đó.
Và con có biết không, người lớn đôi khi vẫn chỉ là những đứa trẻ, cộng thêm trải nghiệm và cộng thêm số tuổi. Nên nuôi nấng và giáo dục một sinh linh nhỏ bé là một áp lực rất lớn. Bởi trải nghiệm vốn chẳng ai giống ai và nhiều lời khuyên "người lớn" gửi cho "trẻ con", bản thân họ vẫn còn chưa làm được.
Thế giới của người lớn cũng đầy rẫy những bất an
Thời gian và trải nghiệm có giúp chúng ta trở nên mạnh mẽ và dạn dày sương gió không? Có chứ! Nhưng không phải lúc nào chúng ta cũng mạnh mẽ và đầy tinh anh. Như một vị thuyền trưởng dù có mấy chục năm kinh nghiệm cầm lái một con tàu lớn vẫn có thể mất kiểm soát trong thời tiết xấu hay có những đánh giá chủ quan khiến tàu mất phương hướng và gặp nạn bởi một rặng đá ngầm.
Thế giới của người lớn cũng đầy rẫy những đổ vỡ và bất an, bản thân họ cũng có nhiều lúc chông chênh và chưa thể định hướng được cho chính mình. Như một con thuyền nhỏ có hằng hà sa số những "lỗ hổng" cần được vá víu trước khi "chở người", để nước đừng tràn vào rồi nhấn chìm tất cả.
Mẹ cũng có những thời khắc chông chênh, bế tắc, tuyệt vọng mà không thể chia sẻ hay nhận được sự trợ giúp của bất kì ai.
Mẹ cần thời gian để tìm ra gốc rễ của vấn đề, tự giải quyết và tự làm cho mình ổn. Mẹ muốn nói với con rằng, ngay cả trong lúc bế tắc nhất, mẹ vẫn nỗ lực đi tìm lựa chọn tốt nhất cho chính mình thay vì chọn một cái kết cực đoan để chấm hết tất cả.
Nếu cuộc đời này là một chuyến đi thì khó khăn và bế tắc có thể bất ngờ xuất hiện vào bất cứ thời khắc nào trong hành trình ấy. Chúng ta có thể không kịp trở tay, có thể bị thương, có thể khổ đau, có thể tuyệt vọng... Vì thế, hãy học cách tự chữa lành vết thương, làm dịu nỗi đau và tự tìm lối đi cho chính mình. Để tiếp tục sống!