Tôi sốc nặng sau khi nghe lén cuộc nói chuyện của mẹ chồng với con gái
Tôi cố gắng hết lòng vì nhà chồng nhưng những lời nói của mẹ chồng cho thấy sự coi thường và cay nghiệt.
Tôi về làm dâu nhà chồng đã 3 năm. Ngày quyết định kết hôn, bạn bè cảnh báo làm dâu trưởng trong nhà sẽ có trăm công nghìn việc đến tay. Tuy nhiên, vì yêu chồng, tôi chấp nhận tất cả.
Khi mới cưới, mẹ chồng còn hỗ trợ con dâu nhưng lâu dần, bà để việc nhà cho tôi lo toan. Sau vài năm kết hôn, tôi nhận ra, làm dâu trưởng mệt mỏi hơn bản thân tưởng tượng.
Chuyện trách nhiệm, cỗ bàn đã đành, thêm vào đó phải hứng chịu vô số lời trách móc nếu không làm tròn bổn phận. Có những lúc, tôi cảm thấy áp lực và chán nản, may mắn có chồng luôn động viên.
Nhà chồng tôi chỉ có hai anh em. Sau khi tốt nghiệp đại học, em gái chồng về nước làm cho một công ty liên doanh. Vốn dĩ được nuông chiều từ bé nên em chồng tôi ít khi hỗ trợ chị dâu trong việc nhà.
Thời còn sống với bố mẹ đẻ, tôi chẳng phải động tay vào việc gì. Từ ngày cưới chồng, sau giờ làm là bộn bề lo toan từ quần áo, nấu nướng đến lau dọn nhà cửa. Tôi chưa bao giờ thấy em chồng xắn tay giúp chị dâu. Chồng tôi nhiều lần góp ý nhưng cô ấy không bao giờ thay đổi.
Sau một thời gian tìm hiểu, em chồng tôi lên kế hoạch kết hôn với bạn trai cùng công ty. Trước khi tổ chức lễ cưới, bố mẹ chồng giao trách nhiệm cho vợ chồng tôi phải lo từ 5 chỉ đến một cây vàng để mừng cưới em.
Mẹ chồng cho biết, bố mẹ đã già không có nhiều tiền, chỉ lo được vài chỉ vàng. Cả đời em gái mới cưới một lần, bố mẹ chồng muốn anh trai và chị dâu lo chu toàn để nhà thông gia không coi thường.
Với vợ chồng tôi, tiền bạc không quá dư giả nhưng mua số lượng vàng như mẹ chồng nói vẫn có thể lo được. Gần ngày cưới, tôi rút tiết kiệm mua vàng để chờ ngày trao cho em chồng.
Trước ngày cưới, trong khi tôi tất bật dọn nhà, mẹ và em chồng ngồi nói chuyện trong phòng. Tôi cố gắng nghe cuộc nói chuyện giữa hai người, mẹ chồng tôi dặn dò rất nhiều. Bởi em chồng tôi chưa bao giờ phải chịu vất vả, gần như chẳng biết làm việc gì ngoài nấu cơm.
Cuộc nói chuyện diễn ra khá lâu, tôi cố áp tai vào cánh cửa để nghe lén. Mẹ chồng tôi khuyên con gái khi về nhà chồng đừng ham công tiếc việc, nên dành thời gian nghỉ ngơi. Nếu làm việc nhà quá nhiều sẽ khiến bản thân vất vả, mệt mỏi.
Mẹ chồng tôi khuyên em chồng: "Con nhìn chị dâu sẽ biết sự vất vả khi ở chung với nhà chồng. May mắn là chị dâu chăm chỉ nên cả nhà mình không phải thuê giúp việc, đỡ tốn kém. Con đừng ham làm việc nhà, dành thời gian mà dưỡng nhan sắc để giữ chồng.
Nếu khó khăn quá, mẹ sẽ cho tiền thuê giúp việc. Nếu phải cáng đáng mọi chuyện như chị dâu, chẳng mấy mà già đi trông thấy. Ôm việc vào người là dại dột. Chị dâu chăm chỉ nên mẹ đỡ tiền thuê giúp việc lại nhàn thân".
Nghe lời khuyên của mẹ chồng dành cho con gái trước ngày cưới, tôi không khỏi chạnh lòng và ứa nước mắt. Từ ngày về làm dâu, mẹ chồng gần như chẳng hỗ trợ việc nhà cho con dâu. Tôi tự làm mọi việc để bà nghỉ ngơi. Không ngờ trong mắt mẹ chồng, tôi chỉ giống như osin không hơn không kém.
Tôi quyết định nói với chồng về việc trao 5 chỉ vàng cho em chồng, còn lại bán lấy tiền gửi tiết kiệm. Tôi biết mẹ chồng sẽ không hài lòng nhưng đó là câu trả lời cho những gì tôi đã nghe được. Tôi không muốn bản thân tiếp tục dại dột, làm mọi việc vì nhà chồng để rồi nhận về những lời nói cay nghiệt.