Bố mẹ lên chơi, con gái biếu ít tiền bị chồng nói một câu chỉ muốn ly hôn
Thấy tôi đưa tiền biếu bố mẹ, chồng bày tỏ thái độ tức giận quát mắng.
Tôi và chồng kết hôn đã được 5 năm, sống với nhau từng đó năm và có với nhau hai con, nhưng đến giờ này mà chồng tôi vẫn còn cay cú, ác cảm với bên nhà vợ. Ít khi thăm hỏi và hiếm khi về quê vợ, tôi còn hàng ngày chịu cảnh chồng mang nhà vợ ra để chê bai, giễu cợt đủ kiểu. Mới đầu tôi nghĩ đó là nói chu vui, nhưng hóa ra là ẩn ý đầy coi thường.
Hồi còn yêu nhau, tôi thế nào, hay nhà tôi, họ hàng nhà tôi ra sao chồng đều biết rõ, anh ta chấp nhận yêu và cưới, nhưng lại luôn tỏ ra không vừa lòng. Trong khi, nhà tôi dẫu có người nghèo, người giầu, nhưng tuyệt nhiên không làm bất kỳ điều gì có lỗi, gây ảnh hưởng đến chồng tôi chút nào. Ai cũng tỏ ra thân thiện, quý mến trong khi chồng tôi lại ngược lại.
Cũng có thể chồng tôi không vừa lòng, không muốn chấp nhận lấy vợ xuất thân từ gia đình bình dân ở nông thôn. Bị người khác chê, nên chồng tôi mới quay sang đổ lỗi, trút giận lên vợ và nhà vợ. Tôi còn nhớ lúc hai bên gia đình bàn bạc chuyện cưới xin, bố tôi có nói về tiền lễ, nhà trai đặt bao nhiêu tùy tâm, để trong phong bì là được. Vậy mà cả nhà chồng hậm hực, cay cú vì tôi lấy được chồng thành phố, không biết điều còn bày đặt tiền lễ.
Chỉ ngay sau khi cưới, chồng tôi thể hiện thái độ, kiếm cớ để bôi bác bên nhà vợ. Từ đó đến nay, chỉ có năm đầu là chồng về quê ngoại dịp Tết để thăm hỏi, cảm ơn họ hàng đã giúp đỡ về chuyện cưới xin. Mấy năm rồi, chồng tôi kiếm đủ cớ để không về, lúc thì nói ốm, lúc nói bận việc. Hoặc có năm về chút rồi thúc giục vợ con lên luôn, không ở lại dù chỉ ăn một bữa cơn với bố mẹ và em vợ.
Mà tôi cũng không muốn cho chồng về, anh ta ít khi về rồi lại còn giữ thái độ kênh kiệu, gặp ai cũng không buồn mở mồm chào lấy một câu, dửng dưng vô cảm. Mấy khi con rể về, bố mẹ vợ tiếp đãi rất tử tế, nhưng ngồi vào mâm cơm là chồng tôi khoe mẽ về bản thân và gia đình mình, sau đó là đến màn chê bai đủ thứ nào là rau quê giờ cũng không an toàn, lợn, gà nuôi tăng trọng nhiều…
Thấy con cháu ít về, bố mẹ đẻ tôi cũng đành phải lên thăm cháu, chồng tôi cũng dửng dưng coi như không, đi làm công ty về rất muộn, còn tranh thủ nhậu với bạn chán chê mới về. Tôi đành nín nhịn cho qua vì ông bà cũng ở vài ngày là về, cố tỏ ra hạnh phúc đầm ấm cho bố mẹ yên tâm khi về. Nhưng khổ nỗi nhẫn nhịn nào có được yên thân, chồng vẫn ra sức nhiếc móc, nói xấu tôi trước mặt bố mẹ. Anh ta còn giở giọng than thân trách phận, nếu ngày xưa mà bố mẹ vợ ngăn cản, giờ lấy vợ khác giầu có thì cuộc sống sung sướng hơn.
Chơi được 3 hôm, bố mẹ tôi liền ngỏ ý về, lúc này chồng tôi lại giả vờ muốn giữ: "Bố mẹ chơi với chúng con, vài hôm đã về thế, hay là chê nhà con nghèo khổ? Con nghèo thật đấy, nhưng vẫn còn hơn đầy người ở quê. Bố mẹ hồi trước mà cho vợ con lấy chồng dưới đó, chắc giờ đang tất bật đi cày ruộng, sao mà béo trắng như bây giờ được".
Chồng làm tôi bẽ mặt trước bố mẹ, nhưng điều khiến tôi không chịu nổi là tôi có biếu cho bố mẹ ít tiền để ông bà chi trả tiền xe. Đến cuối năm mới về nên tôi cũng gửi thêm chút tiền để bố mẹ tôi lo cho tôi mấy việc dưới quê. Việc này tôi cũng đã trao đổi trước với chồng, nhưng giờ biết tôi đưa cho bố mẹ 4 triệu, chồng liền phản ứng mạnh.
Anh ta giận dỗi, nói tôi chỉ chăm chăm bòn rút tiền về nhà ngoại, mắng tôi lãng phí không biết tiết kiệm. Sau đó là so bì, nói là tôi không biết điều, thiếu quan tâm đến bố, mẹ chồng...
Tối hôm đó, bố mẹ tôi đã về còn hai vợ chồng tôi cãi nhau rất to. Tôi quá thất vọng với cách ứng xử của chồng, tôi phải làm gì để anh ta tôn trọng vợ và nhà vợ? Nếu như tình trạng này kéo dài, tôi có nên ly hôn không?